"-- Này Hiền giả, đối với thân này, khi nào có bao nhiêu pháp được từ bỏ, thì thân này được nằm xuống, quăng đi, vất bỏ, như một khúc gỗ vô tri?
-- Này Hiền giả, đối với thân này, khi nào ba pháp được từ bỏ: Tuổi thọ, hơi nóng và thức, thì thân này nằm xuống, được quăng đi, vất bỏ, như một khúc gỗ vô tri."
Hoặc bài kinh Pháp cú:
"Không bao lâu thân này,
Sẽ nằm dài trên đất,
Bị vất bỏ, vô thức,
Như khúc cây vô dụng."
(Kinh Pháp cú, 41)
Khi bác sĩ đã xác nhận chết và thân chúng ta lạnh hoàn toàn thì khi đó thân này bỏ qua một bên, người nhà có thể đem chôn hay thiêu đều được cả.
Tùy theo phong tục, tập quán của địa phương mà chúng ta thực hành việc chôn hoặc thiêu. Và nếu đã chôn rồi thì đừng có đào mộ lên như một số vùng quê, như vậy rất mất vệ sinh, ô nhiễm môi trường và độc hại cho người đào mộ. Và nếu thiêu thì đem tro cốt rải xuống sông, xuống biển chứ không nên đem vào chùa để thờ cúng như hiện nay, đó là những điều mê lầm mà Đức Phật không có dạy. Chúng ta không nên biến ngôi chùa thành cái nhà kho lưu trữ những lọ hài cốt bất tịnh, chùa là nơi để mọi người đến học đạo đức giải thoát, học những điều lành.
Việc ma chay, cúng điếu thì nên thực hành trong yên tĩnh, người thân không nên khóc lóc, than vãn vì chúng ta cần hiểu đó là quy luật tất yếu của tất cả mọi chúng sanh. Người nhà hiểu Pháp nên từ bỏ những hủ tục mê tin như: cúng vàng mã, giết hại chúng sanh để làm mâm cơm cúng; không nên thắp hương hoa, mở nhạc linh đình, v.v..
Hãy giữ một không khí bình thản, việc đưa đám cứ bình thường, đó là việc làm bình thường như hằng ngày vẫn ra đồng làm việc hay vào công sở làm việc, ai ở đâu ở yên ở đó, bà con anh em họ hàng ở xa không nên đi lại vất vả tốn kém.
Người đã mất hoặc là Niết bàn hoặc là đã tái sanh ngay liền theo nghiệp định. Những gì chúng ta cần làm là lo cho những người còn sống, tổ chức tang lễ sao cho văn minh, đỡ tốn kém, không có mê tín dị đoan, không mời thầy cúng về cúng, gõ mỏ, tụng kinh mê tín.
Khi đã chôn cất hoặc thiêu rồi, đến những ngày như Tết, ngày giỗ người thân không nên giết hại các con vật để cúng, những ngày này nên sống yên tĩnh, trầm lặng, nghe giáo Pháp để mọi người tâm được bình an, thanh thản. Khi người thân chết rồi cũng không nên cúng 49 ngày, rất mất thời gian, để thời gian đó mà làm công việc hữu ích, hay đơn giản chỉ là nghỉ ngơi, đi du lịch cho tâm hồn thanh thản. Thờ cúng trong đạo Phật đó là là lòng biết ơn, tưởng nhớ công lao người đã khuất chớ không phải thắp hương hoa quả cho nhiều.
Cuối cùng, chúng tôi ước nguyện tất cả mọi người luôn bình an, thanh thản, và giải thoát.
(Bình An Ngay Hiện Tại)